Tại sao bạn lại sợ ma?

Bạn đã bao giờ ở nhà một mình và cảm thấy chắc chắn rằng có ai đó đang theo dõi bạn? Và sợ quay đầu lại, kẻo bạn sẽ bắt gặp một bóng ma sau lưng mình?

Nếu có thì bạn không hề đơn độc. Bởi trên thực tế, đối với một số người, cảm giác này chuyển thành nỗi ám ảnh dai dẳng khiến cho việc sống hoặc ngủ một mình trở nên khó khăn hoặc thậm chí không thể. Nỗi sợ ma này có thể phổ biến hơn nhiều so với những gì người ta thường nghĩ, Ricardo de Oliveira-Souza, một nhà tâm thần học tại Viện nghiên cứu và giáo dục (IDOR) của D’Or ở Rio de Janeiro cho biết.

“Nó có thể phổ biến như những nỗi ám ảnh mà chúng ta gặp hàng ngày, như sợ độ cao hoặc sợ một số loại côn trùng nhất định”, Oliveira-Souza nói với Live Science.

Nỗi sợ ma này có thể phổ biến hơn nhiều so với những gì người ta thường nghĩ.
Nỗi sợ ma này có thể phổ biến hơn nhiều so với những gì người ta thường nghĩ.

Nỗi sợ ma

Theo Oliveira-Souza, có lẽ nhiều người cảm thấy xấu hổ nên không đề cập đến nỗi sợ hãi của họ với các chuyên gia y tế. Oliveira-Souza bắt đầu quan tâm đến hiện tượng này sau khi một bệnh nhân trầm cảm mà ông điều trị tình cờ đề cập rằng việc điều trị trầm cảm cũng đã chữa cho anh nỗi sợ ma suốt đời, khiến anh sợ hãi khi ngủ một mình. Đối với Oliveira-Souza, mô tả của bệnh nhân trùng khớp với mô tả của một nỗi ám ảnh, một thuật ngữ trong tâm lý học được sử dụng để diễn tả nỗi sợ hãi quá mức được gây nên bởi một tình huống nhất định – trong trường hợp này là sự cô đơn hoặc nghĩ về phim kinh dị hoặc những nỗi sợ hãi siêu nhiên khác. Ông bắt đầu hỏi thăm xung quanh và thấy rằng nhiều bạn bè, bệnh nhân và người thân cũng nói rằng họ đã bị hoảng sợ bởi khái niệm ma.

Trong một bài báo được xuất bản vào tháng 11/2018 trên tạp chí Frontiers in Psychiatry, Oliveira-Souza đã nhấn mạnh một vài trường hợp trong số đó. Trong một trường hợp, một nhân viên khách sạn 46 tuổi sống với bố mẹ cô cả đời đã cảm thấy mất mát sau khi cha cô qua đời và mẹ cô quyết định chuyển đi. Người phụ nữ này đã hoảng sợ khi phải ở một mình trong căn hộ của gia đình. Khi mẹ cô đi nghỉ cuối tuần trước khi dọn nhà theo kế hoạch, thì cô lẩn khuất trong một hộp đêm gần đó và lang thang trên đường phố thay vì ngủ một mình. Những ký ức về đám tang của người cha đã ám ảnh cô khi cô cố ngủ.

Trong một trường hợp khác, vị luật sư 54 tuổi đã do dự trước quyết định kết thúc cuộc hôn nhân tồi tệ vì ông ta sợ phải sống một mình. Ông đã ngủ cùng phòng với anh trai mình khi còn trẻ và đã kết hôn vội vàng sau khi anh trai dọn khỏi nhà vì nỗi sợ hãi thế lực siêu nhiên khiến ông ta sợ hãi khi ngủ một mình. Vị luật sư này đã nói rằng ngay cả khi ở một mình trong văn phòng, ông cũng cảm thấy như có ai đó đang theo dõi mình, hoặc một cái gì đó sẽ bất thình lình xuất hiện trước mặt ông. Cảm giác bị theo dõi này còn được gọi là “Anwesenheit”, trong tiếng Đức có nghĩa là “sự hiện diện”.

Ở một mình, đặc biệt là vào ban đêm, gây ra nỗi sợ hãi cho nhiều người.
Ở một mình, đặc biệt là vào ban đêm, gây ra nỗi sợ hãi cho nhiều người.

Ở một mình, đặc biệt là vào ban đêm, gây ra nỗi sợ hãi cho tất cả các bệnh nhân của Oliveira-Souza. Một sinh viên đại học 19 tuổi ngủ với bố mẹ vì sợ linh hồn sẽ phá vỡ cửa sổ phòng ngủ của cô. Một góa phụ 63 tuổi đã rất sợ hãi việc có ai đó hoặc một cái gì đó sẽ xuất hiện trong phòng khách của cô ấy vào ban đêm đến nỗi đôi khi cô ấy làm “ướt giường” thay vì đứng dậy và đi vệ sinh. Một bé gái 11 tuổi nói rằng những bàn tay sẽ lôi cô bé xuống giường nếu cô đặt hai chân xuống sàn hoặc một thứ đáng sợ sẽ xuất hiện trước mặt cô trong bóng tối.

Nỗi ám ảnh siêu nhiên

Cô bé 11 tuổi đó đã vượt qua nỗi sợ hãi của mình sau tuổi dậy thì, giống như nhiều người khác. Mặt khác, hầu hết những người trưởng thành đều phải điều trị bằng thuốc chống trầm cảm hoặc thuốc benzodiazepin, những loại thuốc phổ biến nhất được sử dụng để điều trị chứng ám ảnh cụ thể.

“Bất kể triệu chứng ám ảnh trong mỗi trường hợp là gì thì những loại thuốc này sẽ làm giảm sự lo âu nằm ở cốt lõi của sự sợ hãi”, Oliveira-Souza giải thích.

Một số bệnh nhân được điều trị bằng liệu pháp hành vi nhận thức, một phương pháp trị liệu thông qua việc nói chuyện, gỡ rối nỗi sợ hãi cụ thể (trong trường hợp này là ma), từ mặt thể chất đến tinh thần của sự lo lắng.

Dường như nỗi sợ ma có thể xảy ra trên diện rộng. Theo Oliveira-Souza, một người không mắc chứng sợ không gian hẹp vẫn có thể cảm thấy khó chịu trong một thang máy bị trục trặc sau quá trình trị liệu. Cũng tương tự, một người không mắc hội chứng sợ thế lực siêu nhiên vẫn phải đấu tranh để xua đuổi ký ức về những bộ phim kinh dị hoặc những cuốn tiểu thuyết của Stephen King khi ở một mình trong bóng tối hoặc trong đêm giông bão.

nguồn: khoahoc.tv

+1
0
+1
1
+1
0
+1
0
+1
0

Leave a Comment

. Bắt buộc *

Scroll to Top